Trong cuộc sống mấy ai mà được trải đầy hoa hồng, có người sinh ra sống trong nhung lụa, có kẻ sinh ra lại thiếu thốn đủ phần, nhưng mấy ai tránh được khổ đau? Vâng! Cuộc đời chúng ta cũng vậy, lúc nào cũng có đủ hỉ - nộ - ái - ố, sáng còn kẻ đón người đưa chiều thì đã xa cơ thất thế, những nỗi khó khăn khổ đau đó mấy ai mà vững tâm vững chí mà cố gắng vượt qua, mấy ai mà Tín thác vào đấng mà thế gian gọi là Thượng đế, mà chúng ta gọi là Đấng cứu thế - Giêsu.
Tôi đã từng là người trẻ, khi Tôi 18 tuổi tôi đậu đại học trường danh tiếng, tốt nghiệp loại ưu, ra đời nhìn mọi người bằng nửa “con mắt” vì nghĩ bản thân học rộng hiểu cao. Xem thường những lời khuyên chân thành của gia đình, Tôi bỏ mặc mà lao vào những cuộc ăn chơi như con thiêu thân. Rồi khi tay trắng, sự nghiệp sụp đổ, những người đã từng gọi là bạn bè tri kỉ thì nay ngoảnh mặt làm ngơ, những lúc như thế Tôi oán trách Chúa sao Ngài lại đối xử với Tôi như vậy? Tôi chỉ biết than thân trách phận mình sao quá cơ hèn, không được như bao người.
Tôi cầu xin Ngài rồi hi vọng rồi nhận lại sự thất vọng, Tôi lại oán trách Ngài quá ư vô tình, Tôi bị lung lay Đức tin nên đã tin vào bói toán, mê tín, Tôi tin vào lời thầy bà nhiều hơn tin vào quyền năng của Ngài. Nhưng khi Tôi đọc được Tông Huấn Christus vivit của Đức Thánh Cha trích từ câu số 02 “Người ở trong con, Người ở với con và không bao giờ bỏ rơi con. Dù con có rời xa Người, Đấng Phục sinh vẫn ở bên con. Người kêu gọi và chờ đợi con bắt đầu lại. Khi con cảm thấy mình già đi vì buồn sầu, thù hận, vì lo sợ, nghi ngờ hay thất bại, Người vẫn luôn ở đó để ban lại cho con sức mạnh và hy vọng”.
Vâng! Tôi bắt đầu lại cuộc đời, Tôi không xin Ngài con cá nhưng Tôi xin Ngài cần câu, Tôi chỉ thầm nguyện cầu “chỉ xin Ngài đừng bỏ con trong khổ đau”.
Cuộc đời là những nốt thăng trầm, cuộc đời là một bản nhạc mà Ngài đã và đang soạn lời cho con. Các bạn trẻ ơi! Đừng bao giờ từ bỏ hi vọng xin ơn Tha thứ, dù niềm hi vọng đó chỉ le lói như ngon đèn trước gió. Vì Ngài luôn theo dõi ta, Ngài luôn che chở ta dù ta có từ bỏ Ngài, Ngài luôn giang rộng vòng tay như Người Cha nhân lành luôn trông ngóng đứa con hoang đàng. Đứng dậy về với Ngài “Đừng sợ, đừng bao giờ sợ”.
Tác giả & Photo: ĐM. Nguyễn Kha