Chắc hẳn ai cũng đã từng ngủ gật trong giờ lễ, nói chuyện trong giờ kinh hay lỡ tay lỡ chân “quậy tung nhà thờ” là những thành tích đỉnh cao của các bạn nhỏ khi đi lễ. Phần thưởng thì chẳng có gì to tát ngoài những cái nhéo tai “đầy tình thương mến thương” của các anh chị Giáo Lý Viên và những câu nhắc nhẹ nhưng lại cực kì “khủng bố” của bề trên. Sợ hú hồn luôn á!
Nhưng chính bởi sự đơn sơ, ngây thơ, trong sáng về thể xác – linh hồn cũng như những suy nghĩ giản đơn của các em làm Cha chúng ta quên đi những lỗi phạm bé xíu này. Càng trưởng thành, mỗi người chúng ta càng ước được quay trở lại tuổi hồn nhiên để có thể đến gần Chúa như các em. Chúa ơi, ai sẽ đánh thức và nhắc nhở con khi con “ngủ quên” trong cuộc sống vội vã, đầy lo toan này?
Còn các bạn thì sao? Các bạn đã đến với Chúa bằng một tâm hồn trẻ thơ chưa?
“Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước trời là của những ai giống như chúng.” (Mt 19,14)
Maria Trần Lê Thảo Hiền
Link FB: https://www.facebook.com/profile.php?id=100005581511412
Giáo xứ Thái Hiệp
Giáo hạt Biên Hòa
Giáo phận Xuân Lộc
Ước gì mình mãi như trẻ thơ. Để khi cần vẫn có người đánh thức. 😆