top of page
TRANG TÌM KIẾM JOS CREATIVE
Title (1826)
Sản phẩm (121)
Bài đăng blog (19)
Trang khác (24)
Lọc theo
Loại
Danh mục
Tìm thấy 1826 kết quả với một nội dung tìm kiếm trống
- THOÁI THÁC HAY ĐỨNG LÊN?Trong CHRISTUS VIVIT11 tháng 6, 2020Thank you for your beautiful idea and encouragement. I hope that, it is as a bell ringing to inspiring to those who are struggling or facing difficulties in there like.20
- CẬY TRÔNG TÌNH YÊU CHÚA "Đức Tin con mong manh trước gió sương... Nơi Đức Cậy con tìm đến nương nhờ."Trong PHOTO CONTEST1 tháng 9, 2020Một câu chuyện thật cảm động. Tình yêu Ngài thật bao la và huyền diệu.20
- THOÁI THÁC HAY ĐỨNG LÊN?Trong CHRISTUS VIVIT10 tháng 6, 2020bài ý nghĩa gê20
- CẬY TRÔNG TÌNH YÊU CHÚA "Đức Tin con mong manh trước gió sương... Nơi Đức Cậy con tìm đến nương nhờ."Trong PHOTO CONTEST9 tháng 9, 2020Bé vừa mới rửa tội cách nay mới mấy ngày , xin cám ơn Gia đình và những người bạn chưa gặp mặt hiệp ý trong các ý nguyện. Cùng Tạ ơn Chúa ngàn đời chí ái , Đấng Trung Tín, bao dung và hay thương xót !20
- Cuộc sống mưu sinh...Trong PHOTO CONTEST4 tháng 9, 2020Cũng đã nhiều lần bắt gặp những khoảnh khắc như thế! Mà chưa có cơ hội ghi lại. Cảm ơn tác giả!20
- NHẬN "GẬY TIẾP SỨC" CỦA ĐỨC KITÔ - BẠN ĐÃ SẴN SÀNG CHẠY TIẾP CHƯA?!Trong CHRISTUS VIVIT20 tháng 6, 2020Tha thứ một sự bất công, là nâng mình lên tột đỉnh của nhân đức, là vượt trên bản tính tự nhiên, là bắt chước Thiên Chúa20
- TRONG CHÚA KI-TÔ CHÚNG TA LÀ GIA ĐÌNHTrong PHOTO CONTEST1 tháng 9, 2020<320
- Mang Lửa Về TimTrong PHOTO CONTEST·8 tháng 9, 2020Bài hát được cất lên trong không khí tĩnh lặng chỉ có nến và ngọn lửa thiêng đang bùng cháy. Một cảm xúc mãnh liệt và rất thiêng liêng ở trong tôi. Tôi cảm nhận được tình yêu thương ở nơi đây, từ những con người này. Mặc dù, cuộc sống có bủa vây và khó khăn có ập đến thì ở giữa họ vẫn có sợi dây liên kết họ lại với nhau và không thể tách rời. Đó là Chúa Giesu Kito. Ngài là cầu nối liên kết và hàn gắn cho tất cả mối quan hệ. Ngài ở giữa chúng ta và bảo vệ chúng ta, những lúc nguy khó chán chường và cả những lúc chúng ta không nhớ đến Ngài. Ngọn lửa kia có thể tắt nhưng Ngài không hề tan biến, Ngài vẫn hiện diện ở bất cứ nơi đâu Chúng ta cần Ngài. Con yêu Ngài...Chúa Giêsu Kito Tác giả: Teresa Vũ Kim Ngân Giáo xứ : Cầu Kho Fb: Ngân Vũ2031
- Chúa Jesus Kito - Đấng cứu chuộc tôiTrong CHRISTUS VIVIT·22 tháng 6, 2020Trích câu số 2 - Tông huấn Christus vivit - Chúa Kitô đang sống: “Người ở trong con, Người ở với con và không bao giờ bỏ rơi con. Dù con có rời xa Người, Đấng Phục sinh vẫn ở bên con. Người kêu gọi và chờ đợi con bắt đầu lại. Khi con cảm thấy mình già đi vì buồn sầu, thù hận, vì lo sợ, nghi ngờ hay thất bại, Người vẫn luôn ở đó để ban lại cho con sức mạnh và hy vọng” ảnh: sưu tầm Có lẽ điều đáng giá nhất của thời thanh xuân của tôi là tôi đã tìm được Chúa Jesus, hay đúng hơn, Người vẫn theo bước chân tôi, rẽ lối, dẫn đường để tôi trở về với lẽ sống chân thật và tốt đẹp nhất có thể của cuộc đời một con người. Tôi đã trải qua rất nhiều chuyện và như một lẽ hiển nhiên khi một cô bé ngây thơ đi giữa dòng đời mà không có gì dẫn dắt, tôi đã mắc rất nhiều sai trái. Thế giới ngày nay nói với tôi rằng, hãy làm đi và đừng tiếc nuối gì cả. Nhưng đó là một trong những lời khuyên thiếu trách nhiệm nhất cho người trẻ. Giờ đây mỗi lần đọc những lời kinh Thú Nhận “..tôi đã phạm tội nhiều lần, trong tư tưởng, lời nói, việc làm, và những điều thiếu sót. Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng ..”, tôi lại khóc, lòng tôi ăn năn vô cùng vì tội lỗi, và bất lực vì có những thứ mà với khả năng của tôi, thì tôi không thể làm gì để chuộc lại. Có lẽ lời cầu nguyện, thật nhiều lời cầu nguyện có thể giúp.. Ở thời điểm ấy, có những thứ tôi không biết đó biết đó là sai, có những thứ tôi biết, nhưng vẫn bị kéo đi theo vòng xoáy đen tối. Vì không ai cho tôi một đường đi, một tư tưởng đúng. Họ chỉ nói với tôi hãy đi đi, hãy làm đi, mà không có phương hướng… Thời gian đó tôi đã loay hoay rất nhiều, như một con chim non, nửa muốn cất cánh bay cao và khám phá, nửa lại lưỡng lự sợ hãi vì cảm thấy lạc lõng, không biết dựa vào đâu giữa bầu trời cao rộng bao la. Chú chim ấy đã cố gắng vùng vẫy tìm đường nhưng kết quả là chỉ có thất bại và sai lầm. Qua thời gian rất dài, tôi đã từng có thời điểm chấp nhận Thiên Chúa, rồi chối bỏ Thiên Chúa, bỏ quên Ngài để tiếp tục với lối sống cuộc sống của kẻ trần tục. Rồi có một ngày, khi tôi nhìn vào gương, một cách thành thật, tôi nhìn lại nhận bản thân, phía sau khuôn mặt kia là đầy tội lỗi, ích kỉ. Tôi thậm chí ghê sợ chính bản thân mình. Nhưng phải cho đến khi tôi cảm thấy tâm hồn mình vỡ vụn, chẳng còn gì nữa. Tôi thực sự cần Ngài. Chiều hôm ấy, tôi đã đến Nhà thờ lớn. Tôi quỳ gối và nhìn lên cây thánh giá. Và, nước mắt tôi cứ vậy tuôn không ngừng. Ôi Chúa ơi, Hãy cứu lấy con. Lòng con thì đầy tội lỗi nhưng hãy cứu con. Xin Ngài. Thời gian đó, tôi không thuộc kinh nào ngoài kinh Lạy Cha, nhờ tôi đọc theo cộng đoàn, “..xin Cha tha nợ cho chúng con như chúng con cũng tha nợ những kẻ có nợ chúng con..”. Dường như Chúa đã nói với tôi là có một con đường đó là con hãy đặt gánh nặng xuống, và tha thứ cho họ. Ta cũng sẽ tha thứ cho con như vậy.Thật sự là một điều không dễ dàng. Nhưng đó mới là tình yêu thật sự của một người Cha cho con mình - kiên nhẫn chờ đợi và sẵn sàng tha thứ cho đứa con tội lỗi, đồng thời, cũng dạy con mình biết cách thứ tha. Nếu không phải là Chúa nhân lành, có lẽ chính tôi cũng không kiên nhẫn với bản thân mình như thế, chính tôi cũng không thể yêu bản thân như thế. Thật là lạ lùng, một đấng cực Thánh như Ngài lại không ghét một linh hồn tội lỗi như tôi. Ngay trong nơi tối tăm nhất, Người cho tôi một hướng đi, mở mắt mở lòng cho tôi biết đâu là phải trái. Ngài kiên nhẫn ghép lại tâm hồn tôi từ những mảnh vỡ và làm cho nó được sống lại. Giờ đây, tất cả những gì tôi muốn nghe là về Thiên Chúa, tất cả những gì tôi muốn nói cũng là về Thiên Chúa. Dù cuộc đời tôi vẫn còn nhiều thử thách, có những thứ tôi cảm nhận được nó sắp đến, và tôi cũng chưa biết sẽ làm sao, nhưng có Chúa đồng hành, tôi cảm thấy thật yên ủi và có hi vọng. Tôi rất háo hức sau kì học giáo lý này, tôi sẽ chính thức được rửa tội ngay trước lễ Giáng Sinh năm nay. Một điều tuyệt vời nhờ ơn Chúa, phải không?2069
- THÁNH THỂ - TUÔN BAN THÁNH THẦN.Trong PHOTO CONTEST·15 tháng 8, 2020Linh hồn con đã khát khao Ngài, tấm thân này mòn mỏi đợi trông, như mảnh đất hoang khô cằn, không giọt nước. Nên con đến ngắm nhìn Ngài trong nơi thánh điện, để thấy uy lực và vinh quang của Ngài. Bởi ân tình Ngài quý hơn mạng sống, miệng lưỡi này xin ca ngợi tán dương. Suốt cả đời con, nguyện dâng lời chúc tụng, và giơ tay cầu khẩn danh Ngài. (Tv 63).2041
- Chầu Thánh Thể 💝Trong PHOTO CONTEST·9 tháng 9, 2020Giuse Trần Quốc Bảo https://www.facebook.com/tranquocbao.tp Xứ Đoàn Thánh Thể Châu Bình - Giáo hạt Thủ Đức - Giáo phận thành phố Hồ Chí Minh2025
- Đi lễ ở... khắp mọi nơiTrong PHOTO CONTEST·10 tháng 9, 2020Mình có một dự án, dự án suốt cả cuộc đời mình là đi nhiều nơi, dự nhiều thánh lễ ở các nhà thờ, nguyện đường, thánh đường khác nhau và kể về những trải nghiệm đó. Cho đến giờ, câu chuyện kể chưa phải nhiều nhưng nó vẫn còn luôn được tiếp diễn, mà chắc chắc chưa bao giờ dừng lại... 1. Đi lễ ở nhà thờ Trung Bắc, giáo hạt Xóm Mới, Sài Gòn Vùng Xóm Mới mấy chục năm trước toàn là người có đạo, là đạo Công Giáo ấy, vì kiểu hơn đến 99% thì là người Bắc di cư vào Nam những năm 54 và 55. Gần đây thì có bị loãng đi một tí, phần vì những thế hệ trước đã về với đất, phần vì lớp trẻ như mình toàn yêu đương xa xôi, rồi lấy vợ lấy chồng đến từ khắp nơi trên thế giới, cái rồi khu Xóm Mới đã có thêm đủ loại phương ngữ như giọng Nam, giọng Bắc Hà Nội, giọng Trung… và đủ thứ tiếng khác nhau trên đời. Mình đi lễ cũng đúng dịp lễ Lòng Thương Xót Chúa. Lòng Thương Xót Chúa chính là bổn mạng của Thiếu Nhi Thánh Thể ở đây, cũng là tước hiệu của Nhà thờ và nhà xứ Trung Bắc. Cha Thụ làm lễ nói rất nhiều về điều này, cho thấy Ngài cũng tôn thờ và mừng kính Lòng Thương Xót Chúa đến nhường nào. Cách đây khoảng hơn năm, cứ thứ 6 đầu tháng, là Cha Long từ Lòng Thương Xót Chúa đều đến nhà thờ làm lễ, kéo theo rất nhiều người từ khắp mọi nơi đến đây. Mình còn nhớ, những chiều hôm ấy, hoặc là mình đi làm về rất sớm, hoặc rất trễ để tránh chuyện kẹt xe suốt một quãng đường dài. 2. Đi lễ ở nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế Bangkok, Thái Lan Phải nói rằng, thực sự mình rất thích những bài hát được hát trong buổi lễ hôm đấy. Những bài ca có tiết tấu nhanh, vui vẻ, nhiều khí thế, lời ca chủ yếu là tôn vinh Thiên Chúa và yêu mến mọi người. Mình không được nhìn thấy ca đoàn, nhưng nổi bật là giọng hát của một anh (hoặc chú) một mình cân hết cả cộng đoàn. Anh này hát rất hay, cộng thêm bài hát hay theo kiểu hân hoan lắm, cho nên đến cả những người không cùng ngôn ngữ cũng cảm thấy say sưa theo cùng. Lúc chúc bình an, trước mặt mình là một gia đình 4 người, bố mẹ và 2 cô con gái. Có lẽ họ mất chừng đến 5 phút để có thể chúc bình an cho nhau, nhưng rất đáng yêu. Khi cha vừa dứt lời, ông bố liền quay sang hôn má cô con gái út 2 bên, bà mẹ quay sang hôn hai mái của cô con gái lớn 2 bên, tiếp tục mẹ hôn 2 má gái út, bố hôn 2 má gái lớn, hai con gái hôn má nhau 2 lần, hai vợ chồng hôn má nhau 2 lần. Tính sơ sơ, chỉ trong 5 phút, cái gia đình đó đã thương nhau đến cả 12 lần. Nếu vậy, trong cuộc đời họ, họ thương nhau đến hàng ngàn, hàng vạn lần. Trong lúc đấy, lòng mình thấy vui vui, nhưng cũng thấy buồn buồn, mình đã thương yêu người nhà mình bao nhiều lần, đếm xem? 3. Đi lễ ở nhà thờ Mardalena thuộc khu số 11, Campuchia Tôi ngồi cạnh một ông lão người địa phương, ông là người Việt chính hiệu, Khi tôi hỏi về nhà thờ, ông bảo nhà thờ tên là Mardalena, còn khu vực xung quanh này gọi là Khu số 11. Nơi này trước kia nổi tiếng là một… lò gái điếm, tựa như kiểu mấy phố đèn đỏ bên Châu Âu ấy. Khu số 11 lại toàn là dân Việt Nam chứ, đến khoảng 80%. Cuộc sống thì khó khăn, người dân lao động nghèo thì cũng chẳng biết đến con chữ, con số là gì, chỉ có đám trẻ bây giờ mới có cơ hội học hành được chút đỉnh. Người ta hát kinh, xướng lễ cũng chỉ giống như một bài học truyền miệng thuộc lòng mà thôi. Đến những người Mỹ muốn gầy dựng lại Khu số 11 cũng phải lắc đầu với cái lò gái điếm này. May mắn một điều, từ hồi nhà thờ Công Giáo được xây dựng ở đây, năm 1998 thì phải, mọi sự đã từ từ thay đổi, chuyện bán buôn thể xác đã được loại bỏ dần, và đến giờ thì chẳng còn nữa. Người dân đã biết làm ăn, chăm lo cho cái cuộc sống tuy vẫn còn nghèo, nhưng xem ra tốt đẹp hơn xưa rất nhiều. Cũng vì vậy, mà nhà thờ được đặt tên là Mardalena. Trong nhà thờ có 6 bức tranh vẽ về người phụ nữ này, từ một gái điếm sau khi một lần gặp gỡ Chúa Giêsu thì thay đổi cuộc sống. Đây là các em học sinh dâng lễ vật trong thánh lễ ở Campuchia 4. Sống lại thời Thiếu Nhi Thánh Thể ở Mái ấm Bình An, quận 8, TPHCM Hồi giữa hè rồi, mình cùng công ty có đi thiện nguyện tại mái ấm Bình An, phát quà cho các em bé cấp 1 ở đây, để các em có đủ hành trang chuẩn bị cho năm học mới. Các em dù sống trong nhiều hoàn cảnh khó khăn hơn các bạn trẻ khác, nhưng luôn giữ trong mình sự hồn nhiên, thánh thiện, nụ cười xinh xắn và thái độ lễ phép và biết ơn. Có được điều này, phần nhiều cũng là nhờ công dạy dỗ của các thầy, cô, dì và các sơ. Đó là một ngày tuy mệt vì phải vận động bở hơi tai cùng các em vốn rất năng động, mồ hôi nhễ nhại để chuẩn bị các phần ăn cho các bé... Nhưng đổi lại, đó là cảm giác được sống lại những ngày Chúa Nhật xưa nhưng chưa bao giờ cũ trong mình, có khi là gật gù khi Cha đang giảng lễ, có những ngày phải khảo kinh khi sắp nhận phép Bí Tích, có những lần sinh hoạt rộn rã tiếng cười... Ngày hôm ấy, đó không chỉ là một ngày tràn ngập quà cho các em, mà đó cũng là ngày mình tự tặng cho mình món quà ký ức tuyệt đẹp. Chụp hình kỷ niệm cùng các sơ, các dì tại mái ấm Mình đã viết những lời này trong chính đêm Đức Thánh Cha Phanxico ban phép lành Urbi at Orbi vào đêm ngày 27/3/20, cầu cho cơn dịch bệnh Covid-19 sẽ mau chóng đi qua. Mình kể về chuyện được đến sân vận động sân vận động Thephasadin Staidum tại Bangkok, Thái Lan ngày 21/11/2019, tham dự thánh lễ dưới chủ sự của Đức Giáo Hoàng Phanxico. Đó là một điều mà mình không thể nào quên trong suốt cuộc đời mình. 5. Giờ phút mong chờ của cuộc đời Đúng 6h chiều, các ngọn đèn trong sân vận động đã được thắp sáng vàng rực. Màn hình bắt đầu chuyển những hình ảnh đầu tiên của Đức Giáo Hoàng tiến vào sân vận động nhỏ trước. Ngài bước ra khỏi chiếc xe hơi màu đen, tiến lên chiếc xe SUV màu trắng quen thuộc của Ngài. Xe không có miếng chắn kính, vì Ngài luôn chủ trương muốn được gần gũi với mọi người, đó cũng là nỗi sợ hãi của đội cận vệ. Đức Giáo Hoàng đến gần chỗ mình, mọi thứ dường như vỡ òa. Mọi người hô to hơn nữa “Viva il Papa”, vẫy tay chào thật nồng nhiệt. Đức Giáo Hoàng cũng cười rất tươi, vẫy tay chào và còn đưa dấu “like” với các sơ đứng sau mình. Kiểu như người thân quen vì họ đều có một điểm chung là dâng hiến cuộc đời cho Chúa. Lúc đó, trước mắt mình là một ông lão cao to, mặc bộ đồ màu trắng, vẫy tay và có nụ cười rất thân thương. Ông lão có gương mặt phúc hậu như một người cha hiền hòa, đặc biệt là có một cái nọng cằm rất bự. Khoảnh khắc đáng nhớ đấy nó diễn ra rất nhanh, chỉ trong vài giây mà thôi, nhưng mà làm lưu luyến đến cả đời. Ước mong sao, chúng ta có thể cùng nhau viết thêm nhiều hơn những câu chuyện của Thánh Lễ, những câu chuyện của cuộc sống hằng ngày, để Chúa không phải chỉ ở trên cao, mà Chúa ở ngay bên cạnh mình, và ở trong chính bản thân mình. Mình là Teresa Đặng Nhất Dương Ngân Link FB cá nhân: https://www.facebook.com/duong.ngan.98 Giáo xứ Tử Đình Giáo hạt Xóm Mới Giáo phận Sài Gòn2047
bottom of page






